THƯ CHỒNG GỬI VỢ LÀM NGÂN HÀNG

Mình có yêu một người làm nghề ngân hàng yêu từ khi cô ấy ở trên ghế nhà trường và giờ cũng được gần 5 năm và giờ thì là vk sắp cưới .

Từ khi bắt đầu yêu nhau, bản thân mình là người hiểu rõ nhất cái nghề này nó vất vả nhiều lắm. Thời gian và tuổi trẻ của cô ấy đều là công việc và bản thân mình lấy đi.
Cái nghề mà với đàn ông đã là một điều gì đó rất khó khăn vất vả, nhớ nhất là tết dương 2019 làm tới 2h sáng, 3h sáng mới về đến nhà.

Các bạn biết không cái ích kỷ nhất của đàn ông là luôn coi mình là người gồng gánh cái gia đình và cuộc sông mà đôi khi tự cho mình cái quyền coi tất cả những gì người phụ nữ (nhất là cái nghề ngân hàng) làm đều là nhẹ nhàng với máy lạnh điều hoà, với những tiếp xúc với những còn người thành đạt ở phần trên của xã hội.
Nhưng đâu ai hiểu được cái mà họ chịu đựng là việc bị coi thường việc phải tiếp xúc với những người tính như ở phần cao nhất của xã hội (mình chỉ nói một số, nhưng có lẽ nó là số nhiều với những người nhiều tiền và họ luôn là người đứng trên xã hội ở mặt nào đó).
Có những lúc về nhà, mình chỉ nghe cô ấy nói về công việc nó như ám ảnh với cuộc sống của người mình yêu thương. Cái mà cô ấy hay nói đùa nhất là: “hàng ngày trong tay vk anh là cả vài trăm tỉ mà chỉ để kê lên để gối thui”, rồi cười. Ấy vậy cái mà người ta thấy nó hào nhoáng là bàn tay đen xì vì đếm tiền. Cái mệt mỏi của sự thúc dục lấy cho anh tiền chắn lẻ làm lẹ cho anh cho chị, và cái cuống cuồng thậm chí phát khóc lên khi sai sót để rồi đày cả ngày ở ngoài trời Sài Gòn nóng bức để xin người ta kí lại và hoàn trả sự nhầm lẫn với cái nhiệt độ hơn 30 độ.
Đó, bởi vậy mình chỉ mong rằng đàn ông hãy hiểu cái hào nhoáng kia bao trùm lên người phụ nữ làm ngân hàng của bạn nó ko đơn giản đâu. Hiểu cho họ, cho tính chất công việc và thời gian làm việc của họ.

Nói thêm chút về mình nhé: Bản thân mình thì là người xa xứ vào Sài Gòn làm việc, yêu nhau từ cái thời mà khi ra trường. Vì cái tự chủ cuộc sống của người yêu mình, nó làm mình sợ. Vợ mình vì ham đi làm ham kiếm việc và mọi thứ đều một tay vợ mình làm. Vợ mình không bao giờ trông đợi của một sự hỗ trợ nào. Vợ mình bắt đầu đi làm đi với những điều đầu tiên của nghề ngân hàng là sai vặt những việc nhỏ nhất, rồi cũng trụ lại cái nghề 4 năm rồi.

Cho tới bây giờ, khi hai đứa sắp về một nhà vẫn là con người ấy có thể làm chủ mọi thứ rắc rối mà nếu một thằng đàn ông như mình mắc phải thì stress nặng nề. Vợ mình lo từ công việc tới đám cưới một cách tốt nhất mà vẫn một nụ cười nở trên môi. Chắc cô ấy bị bệnh nghề nghiệp là luôn phải cười và nhẹ nhàng dù nó thực sự là điều tồi tệ phía trước (cười). Nhân đây, tôi cũng muốn chia sẻ các ông chồng nên coi đó là bệnh nghề nghiệp của vợ mình, vì thực sự đôi khi nó vô cảm quá.
Sáng nay, vợ tôi cho xem email Sếp cô ấy gửi cám ơn đóng góp 2 năm qua luôn ở mức xuất sắc nhất. Tôi thấy vợ tôi thật phi thường, và phải viết cái gì đó ra để cám ơn vợ của mình.

Nhân đây, tôi chỉ muốn nhắc các ông ck ngoài ngành như tôi là anh em mình tệ lắm vì không hiểu được con sư tử bên cạnh mình nó thực sự phi thường như thế nào đâu.

Hai vk ck tôi đến với nhau là phép màu và hai cái nghề ở cạnh nhau cũng điên rồ nốt nhưng tôi chỉ mong rằng mình viết ra để nhắc các ông ngoài ngành như tôi là ae mình chịu đựng không bằng mấy bà tám ngân hàng đâu. Nên hãy hiểu cho cô ấy đừng, vì thời gian công việc mà giận hờn vu vơ và cám ơn cái nghề (nghề này tám siêu khủng khiếp bàn từ việc con chó nhà bà hàng xóm tỉa lông mà mọc không đều đến là nhỏ này muốn đẻ con heo vàng nên cố gắng bách phát bách trúng [​IMG]) nhưng hay cái là vk các ông như cái đài radio á ko cần đọc báo vẫn biết tình hình tài chính rồi xã hội thế giới động vật nó diễn ra như thế nào [​IMG].

P/s: nhân tiện cho em cám ơn ngân hàng MMM đã hân hạnh tài trợ cho việc cưới xin của vk ck em [​IMG]chứ không vk ck em móm [​IMG][​IMG].

Comments

Popular posts from this blog

Học việc, thử việc tại ngân hàng: Cuộc sống muôn màu

Xin hỏi định nghĩa về thoái thu và thoái chi??