Lên voi, xuống chó Kiếp Ngân hàng!!
Người ta ví, cuộc sống giống như cái biểu đồ hình Sin. Có lúc thăng hoa ở điểm cực đại, nhưng rồi cũng có lúc hụt hẫng đến tột cùng ở điểm cực tiểu đến mức chỉ muốn "thoát xác" ngay lập tức. Âu cũng là quy luật.
Nhiều khi đi đường vào giờ cao điểm, ta chợt nghĩ vu vơ trong những khi tắc đường. Rõ ràng, cuộc sống cũng thế, có những khi khó khăn, bế tắc chẳng khác nào đoạn đường ta đang dừng đó mà nhích từng li từng li, trong lòng không khỏi hậm hực "muộn giờ làm". Để rồi, khi thoát khỏi đoạn đường tắc đó, hoặc phía trước con đường rộng thênh thang để ta sải bước, vít ga thật mạnh, thoát khỏi chốn khói bụi ngột ngạt vừa qua, hoặc nó sẽ tiếp tục tắc dài hơn, bất lực hơn. Nhưng rồi, chỉ cần thời gian, nhanh chậm gì đấy, ta cũng thoát khỏi. Cuộc sống cũng vậy, khó khăn nào cũng sẽ vượt qua, chỉ cần ta luôn nhìn về phía trước, hay những động lực ngun ngút bên cạnh.
Đó là nói về cuộc sống, liên hệ sang Kiếp Ngân hàng của mỗi anh chị em Bankers. Nó nào có khác gì đâu???!!!
Ngày tìm đường gia nhập ngành, ai ai chẳng háo hức, chẳng dăm lần bảy lượt nộp CV rồi nghe tín báo buồn qua email, điện thoại"Anh, Chị rất tốt, nhưng Ngân hàng chúng tôi rất tiếc. Hi vọng được hợp tác trong tương lai". Ấy thế rồi, cũng đến lúc niềm vui vỡ òa khi chúng ta nhận tin báo đỗ. Ngày đầu tiên đi làm mặc bộ trang phục công sở thật ra dáng, cảm giác háo hức và tràn ngập niềm vui, sự hạnh phúc. Thế rồi, cái cảm giác đó nhanh chóng vụt bay, bắt đầu chuỗi ngày Thử việc, suốt ngày thở dài thở ngắn, ngáp ruồi ngồi nhìn đống tài liệu, rồi vào Hệ thống nghiên cứu Sản phẩm. Ngày tháng tươi đẹp qua đi thật nhanh, chẳng mấy chốc thời gian thử việc đến điểm báo động, chỉ tiêu thì chưa có, lại cong đít lo nảy số thật nhanh. Nhân viên mới, chưa kinh nghiệm, chỉ tiêu chưa đạt nhưng với tinh thần cầu thi, nên được đánh giá Tốt để tiếp tục Ký HĐLĐ chính thức bắt đầu. Đa số trong chúng ta đều có suy nghĩ, công việc Ngân hàng, ăn trắng mặc trơn, đi làm giờ hành chính, cuối tháng lĩnh lương. Bởi nghĩ vậy nên "Dù ai nói ngả nói nghiêng - Thì em vẫn cứ thật siêng thi Bành (Bank) :v". Nghĩ thế nên quyết thi vào bằng được, đến lúc đi làm rồi thì mới thấm câu "trong chăn mới biết chăn có rận"
Kiếp Ngân hàng cứ ngày qua ngày, mấy ai là không có cảm giác áp lực, sợ đối mặt với những ngày cuối tháng, sợ họp hành, sợ báo cáo, thậm chí sợ cả những cuộc gọi điện thoại của Khách hàng. Người ta hỏi "Cháu làm gì?". Vâng, câu trả lời đơn thuần "Dạ, cháu làm Ngân hàng!". "Ờ sướng đấy, suốt ngày ngồi điều hòa mát rượi!". Nào ai thấu, đủ các thứ việc phải xử lý, lúc nào cũng bận mà rồi có hôm nhìn lại cả ngày chẳng hiểu mình làm được cái gì. Cứ thế, nhiều khi không thoát khỏi cái suy nghĩ "muốn nghỉ việc", nhưng rồi, chạy được vài bộ hồ sơ, tìm được vài khách hàng mới, mở được vài thẻ Tín dụng, hay may mắn trong ngày đẹp trời chốt được cái Hợp đồng Bảo hiểm, ấy thế là cái suy nghĩ kia lại vụt tắt. Để rồi, đến ngày nhận tiếng "tinh tinh" thần thánh, lại có động lực để chúng ta cống hiến từng ngày.
Để nói về Kiếp Ngân hàng, phận làm Tín dụng thì dài lắm. Cứ nghĩ làm nhiều thì thành quy trình, nhưng làm mãi vẫn thấy như mới, vì chẳng cái gì giống cái gì để lặp đi lặp lại. Chính ra, đội ngũ Bankers là những người siêu giỏi, siêu năng động, và siêu nhanh nhạy. Dù sao, chúng ta vẫn luôn đẹp một cách toàn diện theo cách người ngoài nhìn vào
Bài viết này, mình muốn gửi đến anh em Bankers sự đồng cảm, những lời động viên để ngày xấu trời nào đó, thay vì chán công việc của mình, chúng ta sẽ thấy được động lực nào đó để tiếp tục, còn không thì...anh em cứ nghỉ ngơi vài ngày rồi tính tiếp
Comments
Post a Comment